Monday 21 January 2013

Acceptance

I came back after years away to give our marriage another go..he was always sick..he couldn't cope and it was unfair to rely on my parents all the time..everyone must deem me as a selfish person..may be I am ? came back thinking that things have changed enough for us to go on as man and wife and not just two people coexisting in the same house...

It's been near two years now..we are closer as a couple..more intimate..working towards the same goal..there are days when I think we have not gotten very far..personally I have gone backwards..my confidence seems to have dwindled as days goes by ..my days now consists of housework..groceries..cooking..helping him out with our business and that's it..

I have never been any good with housework..our home is always in the state of work in progress..and one can only cook for so long..I feel brain dead..have not even bother to apply for a job since my shifts ended at the hospital due to funding cuts..casuals are always the first to go ..

My friend said to me the other week..V..you need to find something to do..now that the kids are older..even the ladies on the committee I used to be on wished me the very best..they seem to think I can achieve anything I set my mind on..don't know why people have so much faith in me when I do not have any in myself?

The problem is what? what can I do? I am not trained to do anything else..and with our lives at the moment I don't really want to turn it upside down..the worse thing is I don't know if I can commit..nothing excites me anymore..my life feels like endless days of boredom..and when I am sick of staying at home I go shopping..others would see it as a luxury..why do I see it as a prison with four walls? why can't I accept it ? fear of losing my mind ? fear of being a dependent ?


Nằm Mơ

Tối qua nằm mơ thấy Aub ..mà sao tôi lại dọn nhà tới ở gần nhà của anh ..sáng thấy anh đi cạo râu ..trưa chị qua rủ tôi đi nhảy đầm ? tôi cười bảo là em không biết nhảy ..thế là anh chị và con rể dẫn tôi đi ăn trưa ..mà sao con gái họ không đi ...tôi hỏi thì anh bảo con gái đi nhà thờ ..ăn xong tôi gửi quà cho họ ..một chai rượu ..bánh trái và những thứ nho nhỏ từ Úc ..

đúng là mắc cười ..vì ở ngoài đời chẳng gì đúng hết ..chắc vì hôm qua chạy vô coi hình của Aub ..trong tôi vẫn còn hình bóng của anh ..lần cuối nói chuyện anh bảo anh hạnh phúc ..anh hỏi còn tôi ? tôi cũng trả lời như anh ..hạnh phúc ..

yêu nhau...được gặp nhau là vui rồi .. once in  a life time...

Saturday 19 January 2013

Thu Gọn

Người ngoài nhìn vô chắc ư họ nghĩ chúng tôi có tiền để đốt ..suy ra thì không ..nghèo nàn thì không nghèo nàn mà giàu có thì cũng chẳng giàu có ..nhìn lên thì không bằng ai ..nhìn xuống chẳng ai bằng mình ..tạm đủ sống dư dả chút chút để mỗi năm đi chơi một chuyến ngoại quốc hay nội quốc..chỉ vậy thôi ..

Mới đây chúng tôi bán được căn nhà cũ đem tiền đi trả nợ ngân hàng .. giờ đỡ nợ chúng tôi lại mượn tiếp mua xe mới và mua một căn nhà nhỏ nghỉ mát ..coi như lại y như cũ ..vẫn nợ nần ngập đầu ngập cổ ..

Thôi thì đằng nào cũng nợ ..nợ kiểu này còn có nhà đi nghỉ mát ..có xe mới mà lái ..xe mới với chúng tôi chứ thật ra nó là xe cũ ..ông xã tính toán mua xe luxury ..nhưng mua cũ mấy mươi đời cho nó rẻ ..ông bảo ngu gì mua mới ..xe càng đắt càng xuống giá như chơi ..mình mua xe cũ nhưng vẫn chạy ngon như thường 

Nhà ở giờ nhỏ bằng nửa nhà cũ ..cần gì ở nhà lớn ? mắc công dọn dẹp ..tiền điện tiền gas ..chúng tôi thu gọn lại ..đỡ đủ thứ ..đỡ luôn tiền xăng ..băng qua đường là tới trạm xe lửa ..đị bộ 10 phút thì tới trạm xe tram..còn ngay trước nhà đã có trạm xe bus ..muốn đi đâu thì đi ..còn không thì đi bộ ..

Lúc mới về đây thấy cũng hơi quẩn chân vì nhà mới là một căn apartment ..không vườn ..vả lại nhà 5 người ở nên hơi chung đụng ..ở riết rồi cũng quen ..không vườn khỏi mắc công cắt cỏ ..tưới cây thì chỉ còn có dăm ba cái chậu hoa ..quẩn chân thì đi ra công viên chơi ..

Thu gọn lại thấy khoẻ re..mấy nhóc đi đâu là chúng tự túc đi ..hôm qua chúng nó dẫn nhau đi city chơi ..anh ba còn hỏi tôi ..mummy có muốn đi theo tụi con ? ..ông xã đi làm thì xuống nhà là tới sở ..đi đưa thuốc cũng chỉ cuối đường thay vì hồi xưa 730pm mới về tới nhà ngồi chưa kịp ấm ghế là viện dưỡng lão đã gọi kêu đi đưa thuốc tiếp..tôi đi làm cũng chỉ băng qua đường là tới trạm xe lửa ..thay vì trước đây đi làm cũng phải mau mau canh giờ về vì đi xe tram mất 10 phút ..xong xe bus nửa tiếng rồi còn phải đi bộ 10 phút mới tới chỗ đậu xe ..xong chạy thêm 10-15 phút mới tới trường đón con ..giờ con nhỏ đi xe đạp vì trường gần nhà hơn..hai đứa lớn thì đi xe lửa đi học ..

Về đây sống rồi mới nghĩ ra ..tại sao hồi đó mình không dọn nhà sớm hơn cho nó khoẻ thân ? cũng chỉ vì thói quen ..càng già càng sợ sự thay đổi ..thu gọn lại đỡ stress và cũng đỡ mất tiền ..mất thì giờ